Đào tạo

Thông tin luận án tiến sĩ: Giáo dục văn hóa Việt Nam cho trẻ em trong gia đình đa văn hóa Việt – Hàn tại Việt Nam

Thứ năm - 16/10/2025 04:32

1. Họ và tên nghiên cứu sinh: Dương Quỳnh Thu           2. Giới tính: Nữ

3. Ngày sinh: 14./02/1983.                                                 4. Nơi sinh: Hà Nội

5. Quyết định công nhận nghiên cứu sinh: quyết định số 2949/2021/QĐ-XHNV-ĐT do Hiệu trưởng trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia Hà Nội ban hành ngày 28/12/2021.

6. Các thay đổi trong quá trình đào tạo (nếu có): Quyết định về việc điều chỉnh thời gian đào tạo các chương trình đào tạo trình độ tiến sĩ số 5672/QĐ-XHNV do hiệu trưởng trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia Hà Nội ban hành ngày 29/12/2023.

7. Tên đề tài luận án: Giáo dục văn hoá Việt Nam cho trẻ em trong gia đình đa văn hoá Việt – Hàn tại Việt Nam

8. Chuyên ngành: …Đông Nam Á học……         9. Mã số: …9310608.02

10. Cán bộ hướng dẫn khoa học: PGS.TS. Lê Đình Chỉnh & TS. Lê Thị Thu Giang

11. Tóm tắt các kết quả mới của luận án: 

Luận án tiến sĩ "Giáo dục văn hóa Việt Nam cho trẻ em gia đình đa văn hóa Việt - Hàn tại Việt Nam" hướng tới việc mô tả thực trạng dạy và học tiếng Việt, cũng như quá trình tiếp thu văn hóa Việt Nam của nhóm trẻ em trong các gia đình đa văn hóa Việt - Hàn đang theo học tại các trường quốc tế Hàn Quốc và sinh sống tại Việt Nam. Trên cơ sở đó, luận án xác định mức độ xã hội hóa và khả năng giao tiếp liên văn hóa Việt - Hàn của nhóm trẻ này. Từ những phát hiện chính, luận án đề xuất một vài gợi ý nhằm hoàn thiện chính sách giáo dục ngôn ngữ và văn hóa Việt Nam, góp phần đào tạo nguồn nhân lực chất lượng cao cho cả hai quốc gia. Luận án tập trung nghiên cứu thực trạng dạy và học ngôn ngữ, văn hóa Việt Nam đối với nhóm trẻ em trong gia đình đa văn hóa Việt - Hàn đang học tập tại các Trường Quốc tế Hàn Quốc và sinh sống tại Việt Nam.

Để thực hiện mục tiêu này, nghiên cứu đã sử dụng một tổ hợp các phương pháp khoa học. Phương pháp nghiên cứu lịch sử, phương pháp liên ngành. Luận án sử dụng phương pháp liên ngành, kết hợp xã hội học và nhân học, để nghiên cứu về tác động của bối cảnh xã hội và văn hóa đến sự phát triển của trẻ em trong môi trường đa văn hóa. Các phương pháp nghiên cứu cụ thể bao gồm phân tích giao tiếp liên văn hóa, kết hợp định tính và định lượng, phân tích tài liệu và nghiên cứu điển hình. Bên cạnh đó, luận án áp dụng phương pháp khu vực học, tập trung vào đặc điểm văn hóa, lịch sử, chính sách giáo dục và cộng đồng người Hàn Quốc tại Việt Nam, nhằm mang lại cái nhìn sâu sắc và toàn diện về vấn đề nghiên cứu. Phương pháp thống kê bảng biểu đã giúp xử lý và trình bày dữ liệu định lượng. Đặc biệt, luận án sử dụng phương pháp khảo sát để thu thập dữ liệu về thực trạng học tập và tiếp thu ngôn ngữ, văn hóa Việt Nam trong các môi trường chủ yếu như gia đình, nhà trường và mạng xã hội. Để làm rõ và đào sâu các thông tin thu được từ bảng hỏi, phương pháp phỏng vấn sâu cũng được áp dụng một cách linh hoạt.

Nghiên cứu đã chỉ ra một thực trạng nổi bật về quá trình xã hội hóa văn hóa ở trẻ em đa văn hóa Việt - Hàn: sự mất cân bằng giữa yếu tố Việt Nam và Hàn Quốc:

Thứ nhất, môi trường gia đình đóng vai trò nền tảng và có ảnh hưởng mạnh mẽ nhất đến quá trình xã hội hóa ngôn ngữ và văn hóa của trẻ. Tại đây, yếu tố Hàn Quốc được ưu tiên và truyền tải một cách mạnh mẽ thông qua cả giáo dục chủ động (dạy tiếng Hàn, kể chuyện) và thẩm thấu thụ động (sinh hoạt hàng ngày, ẩm thực, phong tục). Ngôn ngữ Hàn Quốc là công cụ chính để duy trì và truyền tải văn hóa, giúp trẻ em có sự hiểu biết sâu sắc về văn hóa của người cha/mẹ Hàn Quốc. Mức độ ưu tiên cao này cho thấy sự định hướng rõ ràng trong quá trình phát triển bản sắc văn hóa ban đầu của trẻ.

Thứ hai, môi trường nhà trường, đặc biệt là các trường quốc tế Hàn Quốc, có vai trò bổ trợ và củng cố quá trình xã hội hóa này. Tại đây, trẻ em được tiếp cận với một nền giáo dục chính quy hoàn toàn bằng tiếng Hàn, chuẩn bị cho việc học lên cao. Mặc dù các trường có nỗ lực cung cấp kiến thức về văn hóa Việt Nam, nhưng sự tập trung chủ yếu và tính chính thống của nội dung đào tạo vẫn nghiêng về phía Hàn Quốc. Kết quả khảo sát tại hai trường quốc tế Hàn Quốc đã chứng minh rằng trẻ em có kiến thức về văn hóa Hàn Quốc vững vàng hơn so với văn hóa Việt Nam, phản ánh sự ưu thế của yếu tố Hàn Quốc trong môi trường học đường.

Thứ ba, các nguồn ảnh hưởng bên ngoài như bạn bè và mạng xã hội cũng góp phần vào quá trình xã hội hóa này. Trong một cộng đồng có nhiều bạn bè là người Hàn Quốc, trẻ em có xu hướng tiếp nhận các giá trị và chuẩn mực văn hóa của nhóm bạn bè này. Tương tự, sự phổ biến của các nội dung Hàn Quốc trên mạng xã hội cũng tạo ra một môi trường thẩm thấu văn hóa mạnh mẽ, tiếp tục củng cố yếu tố Hàn Quốc. Như vậy, quá trình xã hội hóa yếu tố Hàn Quốc diễn ra một cách vượt trội so với văn hóa Việt Nam ở trẻ em đa văn hóa Việt - Hàn, tạo ra sự mất cân bằng trong sự phát triển bản sắc.

Để so sánh, nghiên cứu đã tham chiếu đến tình hình tại một số quốc gia Đông Nam Á khác như Thái Lan và Philippines. Ở những quốc gia này, do số lượng gia đình đa văn hóa Hàn - bản địa còn hạn chế và thiếu sự gắn kết cộng đồng, trẻ em thường có xu hướng bản địa hóa hoàn toàn. Đặc biệt, tại Philippines, nhóm trẻ em Kopino thường thiếu sự công nhận và cơ hội tiếp xúc với văn hóa Hàn Quốc, dẫn đến việc họ không thể phát triển năng lực giao tiếp liên văn hóa. Điều này làm nổi bật sự khác biệt và tính đặc thù trong bối cảnh Việt Nam, nơi quá trình xã hội hóa văn hóa diễn ra nhưng lại bị lệch.

Tóm lại, quá trình xã hội hóa văn hóa Hàn Quốc diễn ra mạnh mẽ hơn so với văn hóa Việt Nam ở trẻ em đa văn hóa Việt - Hàn tại Việt Nam. Kết quả này phản ánh một thực tế đáng chú ý về sự phát triển bản sắc văn hóa của trẻ trong bối cảnh này. Sự mất cân bằng trong quá trình xã hội hóa có thể ảnh hưởng đến năng lực giao tiếp liên văn hóa và sự phát triển toàn diện của trẻ. Nghiên cứu khẳng định vai trò then chốt của gia đình trong việc định hình bản sắc văn hóa ban đầu, đồng thời nhấn mạnh vai trò bổ trợ nhưng cũng không kém phần quan trọng của nhà trường và cộng đồng. Từ những kết quả này, luận án đề xuất sự cần thiết phải có sự phối hợp chặt chẽ giữa gia đình, nhà trường và cộng đồng để tạo ra một môi trường giáo dục cân bằng hơn. Điều này đặt ra yêu cầu cấp thiết về việc tăng cường giáo dục văn hóa Việt Nam, không chỉ thông qua các chương trình chính thức mà còn thông qua các hoạt động ngoại khóa, tạo cơ hội cho trẻ em đa văn hóa Việt - Hàn tiếp cận và hòa nhập với văn hóa Việt Nam một cách tự nhiên. Kết quả nghiên cứu này có thể trở thành một tài liệu tham khảo khi xây dựng các chương trình giáo dục phù hợp, không chỉ tại Việt Nam mà còn có thể tham khảo cho các quốc gia khác có cộng đồng đa văn hóa tương tự. Luận án đã làm nổi bật một thực trạng quan trọng, từ đó gợi mở những hướng đi mới trong việc hoàn thiện chính sách giáo dục nhằm hỗ trợ trẻ em đa văn hóa phát triển một bản sắc văn hóa song song và năng lực giao tiếp liên văn hóa toàn diện.

 

12. Các hướng nghiên cứu tiếp theo: Vai trò của người mẹ Việt Nam trong giáo dục ngôn ngữ, văn hoá Việt Nam đối với trẻ em gia đình đa văn hoá Việt – Hàn tại Việt Nam; Hàm ý chính sách liên quan tới việc đảm bảo việc cân bằng giáo dục ngôn ngữ, văn hoá Việt – Hàn đối với trẻ em gia đình đa văn hoá Việt – Hàn. 

13. Các công trình công bố liên quan đến luận án: 

  1. Dương Quỳnh Thu (2021), “Tính cấp thiết của nghiên cứu về gia đình đa văn hoá Việt – Hàn tại Việt Nam”, Tạp chí Hàn Quốc 3 (37), tr. 67-76.
  2. Duong Quynh Thu (2023), “Multiculturalism as a Factor for Sociental Developement and Transnational Intergration in South Korea”, Social and Human Development in Vietnam, pp. 39-52.
  3. Dương Quỳnh Thu (2023), “Tình trạng gia tăng kết hôn với người nước ngoài và các chính sách đa văn hoá của Hàn Quốc”, Tạp chí Hàn Quốc 1 (44), tr. 15-26.
  4. Duong Quynh Thu (2024), “The necessity of the socialization process for children in Vietnamese – Korean multicultural families from a theoretical perspective”, Second International conferences on the issues of social sciences and humanities - University of Social Sciences and Humanities, pp. 227-239.
  5. Duong Quynh Thu (2024), “The Socialization of Children from Vietnamese – Korean Multicultural Families: A Case Study of Korean International Schools in Hanoi and Ho Chi Minh City”, VNU Journal of Social Sciences and Humanities 10 (5), pp. 534-550.

INFORMATION ON DOCTORAL THESIS

  1. Full name: Duong Quynh Thu

  2. Sex: Female

  3. Date of birth: 14th February 1983

  4. Place of birth: Hanoi

  5. Amission decision number 2949/2021/QĐ-XHNV-ĐT dated 28/12/2021 by Rector of the University of Social Sciences and Humanities, Vietnam National University, Hanoi.

  6. Changes in academic process: Decision No. 5672/QĐ-XHNV on the adjustment of training duration for doctoral programs, by Rector of the University of Social Sciences and Humanities, Vietnam National University, Hanoi, on December 29, 2023.

  7. Officical thesis title: "Vietnamese Cultural Education for Children of Vietnamese-Korean Multicultural Families in Vietnam

  8. Major: Southeast Asian Study

  9. Code: 9310608.02

  10. Supervisors: Prof.Phd. Le Dinh Chinh & Phd. Le Thi Thu Giang

  11. Summary of the new findings of the thesis:

This thesis aims to describe the current state of learning and teaching Vietnamese, as well as the process of acquiring Vietnamese culture, among children from Vietnamese-Korean multicultural families who are studying at Korean international schools and living in Vietnam. Based on this, the thesis determines the level of socialization and the intercultural communication competence of this group of children. Drawing from the main findings, the thesis offers several suggestions to improve Vietnamese language and culture education policies, contributing to the development of high-quality human resources for both countries. The thesis focuses on examining the current situation of teaching and learning Vietnamese language and culture for children in Vietnamese-Korean multicultural families who are studying at Korean International Schools and residing in Vietnam.

To achieve this objective, the research employed a combination of scientific methods, including historical and interdisciplinary approaches. The dissertation used an interdisciplinary method, combining sociology and anthropology, to examine the impact of social and cultural contexts on the development of children in a multicultural environment. Specific research methods included intercultural communication analysis, a combination of qualitative and quantitative approaches, document analysis, and case studies. Additionally, the dissertation applied a regional studies approach, focusing on the cultural characteristics, history, educational policies, and the Korean community in Vietnam to provide a comprehensive and in-depth view of the research topic. The statistical table method was used to process and present quantitative data. Notably, a survey method was employed to collect data on the current state of learning and cultural assimilation of Vietnamese language and culture in primary environments such as family, school, and social media. To clarify and further explore the information obtained from the questionnaires, the in-depth interview method was also flexibly applied.

The research highlighted a prominent reality in the cultural socialization process of Vietnamese-Korean multicultural children: a distinct imbalance between Vietnamese and Korean cultural elements: 

Firstly, the family environment plays a foundational and most influential role in the child's language and cultural socialization. Here, the Korean element is prioritized and strongly transmitted through both active education (teaching Korean, storytelling) and passive osmosis (daily life, cuisine, customs). The Korean language serves as the primary tool for maintaining and transmitting this culture, helping children gain a profound understanding of their Korean parent's culture. This high level of prioritization indicates a clear orientation in the initial development of the child's cultural identity.

Secondly, the school environment, particularly Korean international schools, serves to supplement and reinforce this socialization process. Here, children are exposed to a formal education system conducted entirely in Korean, preparing them for higher education. While the schools make an effort to provide knowledge of Vietnamese culture, the main focus and authenticity of the curriculum remain skewed towards the Korean element. Survey results from the two Korean international schools demonstrated that children possess a stronger knowledge of Korean culture than Vietnamese culture, reflecting the dominance of the Korean element in the academic environment.

Thirdly, external influences such as peers and social media also contribute to this socialization process. Within a community where many peers are Korean, children tend to adopt the cultural values and norms of this peer group. Similarly, the popularity of Korean content on social media creates a powerful environment for cultural osmosis, further reinforcing the Korean element. Thus, the socialization of Korean culture significantly outweighs that of Vietnamese culture among Vietnamese-Korean multicultural children, creating an imbalance in identity development.

For comparison, the study also referenced the situation in other Southeast Asian countries, such as Thailand and the Philippines. In these nations, due to the limited number of Korean-local multicultural families and a lack of strong community ties, children tend to be fully assimilated into the local culture. Particularly in the Philippines, the Kopino children often lack recognition and opportunities for exposure to Korean culture, which prevents them from developing intercultural communication competence. This highlights the distinct and specific context in Vietnam, where cultural socialization is taking place but is imbalanced.

In conclusion, the socialization of Korean culture is more robust than that of Vietnamese culture among Vietnamese-Korean multicultural children in Vietnam. This finding reflects a notable reality concerning the development of a child's cultural identity in this context. This imbalance in the socialization process can affect their intercultural communication competence and overall holistic development. The research affirms the pivotal role of the family in shaping initial cultural identity, while also emphasizing the supportive yet crucial role of the school and community. Based on these findings, the thesis suggests the necessity of close collaboration among the family, school, and community to create a more balanced educational environment. This highlights the urgent need to enhance Vietnamese cultural education, not only through formal curricula but also through extracurricular activities, providing opportunities for Vietnamese-Korean multicultural children to naturally access and integrate with Vietnamese culture. The results of this study can serve as a valuable reference for developing appropriate educational programs, not only in Vietnam but also in other countries with similar multicultural communities. The thesis has highlighted a significant reality, thereby suggesting new directions for improving education policies to help multicultural children develop a balanced dual cultural identity and comprehensive intercultural communication competence.

 

  1. Futher research directions: The Role of Vietnamese Mothers in Vietnamese Language and Culture Education for Children of Vietnamese-Korean Multicultural Families in Vietnam; Policy Implications for Balancing Vietnamese-Korean Language and Culture Education for Children of Vietnamese-Korean Multicultural Families

  2. Thesis-related publications: 

  3. Dương Quỳnh Thu (2021), “Tính cấp thiết của nghiên cứu về gia đình đa văn hoá Việt – Hàn tại Việt Nam”, Tạp chí Hàn Quốc 3 (37), tr. 67-76.
  4. Duong Quynh Thu (2023), “Multiculturalism as a Factor for Sociental Developement and Transnational Intergration in South Korea”, Social and Human Development in Vietnam, pp. 39-52.
  5. Dương Quỳnh Thu (2023), “Tình trạng gia tăng kết hôn với người nước ngoài và các chính sách đa văn hoá của Hàn Quốc”, Tạp chí Hàn Quốc 1 (44), tr. 15-26.
  6. Duong Quynh Thu (2024), “The necessity of the socialization process for children in Vietnamese – Korean multicultural families from a theoretical perspective”, Second International conferences on the issues of social sciences and humanities - University of Social Sciences and Humanities, pp. 227-239.
  7. Duong Quynh Thu (2024), “The Socialization of Children from Vietnamese – Korean Multicultural Families: A Case Study of Korean International Schools in Hanoi and Ho Chi Minh City”, VNU Journal of Social Sciences and Humanities 10 (5), pp. 534-550.

Tác giả: Tân, Phòng ĐT & CTNH

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây